Phát hiện chị gái làm hỏng xe của bố, em trai liền uy hiếp nếu không cho chịch

Những chiếc lá vàng úa rơi lác đác trên lối đi lát sỏi trắng, ánh đèn đường vàng vọt lập lòe bật sáng, hắt bóng loang lỗ lên mặt đất ẩm ướt sau cơn mưa sáng. Thư lùi lại, đôi chân run đến mức suýt ngã, ” Anh muốn tôi làm gì?” Nam bước tới, gần đến mức cô ngửi thấy mùi thuốc lá thoảng từ áo hắn, “Em biết mà, một lần với anh, anh xóa hết, Hay em muốn Hoàng biết em sướng với anh thế nào.” Thư run, lồn cô lại rỉ nước khi nhớ đến phòng khám, “Không, mình không làm, mình không muốn,” nhưng giọng cô lạc đi, “Tôi không làm, anh đừng mơ.”
Từ bóng tối, Hoàng lao ra như cơn gió, nắm tay siết chặt đấm thẳng vào mặt Nam, “Rầm,” tiếng xương va chạm vang lên giữa không gian tĩnh lặng. Đôi mắt cô thâm quầng, ánh nhìn xa xăm, như lạc vào một miền ký ức vừa đau đớn vừa ám ảnh. Tiếng tích tắc đều đặn từ chiếc đồng hồ treo tường cũ kỹ vang lên, hòa quyện với tiếng gió lạnh lẽo lùa qua khe cửa sổ khép hờ, mang theo hơi ẩm se sắt của mùa đông sắp đến. Thư ngồi co ro trên chiếc sofa bọc vải màu xám, đôi chân trần co lên, bàn tay thon gầy ôm chặt chiếc gối ôm cũ kỹ mà cô thường dựa vào mỗi khi lòng bất an. Hoàng đặt tay lên tay cô, bàn tay anh ấm nóng bao lấy những ngón tay lạnh buốt của cô, giọng dịu nhưng kiên định: “Em yêu, nếu có gì, nói với anh, đừng sợ, anh ở đây mà.” Thư hít sâu, đôi môi mím chặt, cuối cùng không giấu nữa, cô thì thầm: “Anh, là Nam,